____________________________

Trên bước đường từng bước một, Trung Cộng luôn luôn đặt trọng tâm lên cung cách làm thế nào để trở thành một cường quốc kinh tế và quân sự SỐ MỘT trên thế giới. Đó là ước mơ và tham vọng của một quốc gia đông dân nhứt và nhiều tham vọng chiếm đoạt nhứt.

Muốn thế, TC cần phải triệt hạ ngôi vị trên của Hoa Kỳ.

Bài viết dưới đây phân tích và nhận định một số chiến lược TC xâm nhập vào Hoa Kỳ: – Mặt trận truyền thông của TC; – Xâm nhập vào cộng đồng Hoa Kỳ; – Việc cài đặt gián điệp vào lãnh vực khoa học, kinh tế, và quân sự của Mỹ v.v…

  1. Trung Cộng lũng đoạn truyền thông Hoa Kỳ như thế nào?

Trước hết, Trung Cộng muốn kiểm soát lưu lượng giao thông trên mạng toàn cầu và cung cấp cho Đảng Cộng sản Bắc Kinh quyền truy cập bí mật vào thông tin liên lạc trên!

Mối đe dọa đó rất thực tế khi các công ty như Huawei tích lũy một phần nhiệm của cơ sở hạ tầng 5G thế giới. Sự gia tăng của Huawei trong 15 năm qua là kết quả trực tiếp của quyết tâm của TC để có được sức mạnh và ảnh hưởng toàn cầu thông qua sự vượt trội về kinh tế và công nghệ trong những năm gần đây.Bắc Kinh đã sẵn sàng để đạt được một đòn bẩy mới mạnh mẽ với sự phổ biến của 5G – hứa hẹn sẽ mở khóa Internet của Things of Things và kết nối mọi thứ từ thiết bị gia dụng đến phương tiện tự trị đến cơ sở hạ tầng quan trọng với đám mây.

Mặc dù hiện tại, chưa quá muộn để phản ứng với mối đe dọa “lờ mờ” này, chúng ta cần phải hành động ngay.

Do đó, cần phải hiểu rõ …

Tiếp sau đó là các hoạt động gây ảnh hưởng và tuyên truyền của họ. TC có các hoạt động tuyên truyền lớn đang diễn ra trên khắp thế giới. Họ có khoảng 3,000 đài truyền hình, 2,500 đài phát thanh. Họ kiểm soát hàng ngàn tờ báo, ít nhất sáu tờ báo tiếng Anh. Họ đang phát sóng bên trong đất nước này, từ trong biên giới của chúng ta và từ Mexico.

Họ đang lũng đoạn phương tiện truyền thông của chúng ta. Chúng ta đều biết về các kỹ thuật truyền thống để báo cáo từ các nước toàn trị. Đó là trường hợp ở Liên Sô, ở Tàu cũng vậy, các nhà báo của chúng ta không viết về bốn điều cấm kỵ.

Bốn điều cấm kỵ của TC là gì?

  • Đừng viết về quân đội Trung Cộng;
  • Đừng viết về gián điệp của họ;
  • Đừng viết về các biện pháp thi hành, tuyên truyền và hoạt động lén lút của họ;
  • Và đừng viết về vi phạm nhân quyền của họ.

Bạn tự kiểm duyệt tất cả những điều đó, nếu bạn không làm gì quá xúc phạm đối với các quan ở Bắc Kinh thì họ có thể để bạn báo cáo những điều tầm thường hơn nhiều.

Xin nói thêm là các học giả Mỹ cũng tự kiểm duyệt, bởi vì nếu họ viết về bất kỳ điều gì trong bốn điều cấm kỵ quá mức xúc phạm tới Bắc Kinh, thì họ sẽ không được cấp thị thực vào Trung Cộng. Vì vậy, cả nhà báo và các học giả đều bị chi phối bởi hạn chế thị thực và các hạn chế tiếp cận khác. Hiển nhiên các phóng viên sẽ phải tự kiểm duyệt, nếu họ không muốn văn phòng ở Bắc Kinh của họ bị đóng cửa. Nhưng những người giỏi nhất sau đó sẽ về Mỹ và có lẽ viết một cuốn sách với sự thật mà họ không thể trang trải trên các trang nhất của tờ New York Times The Washington Post.

Nói về hai tờ báo đó, hai tờ báo có ảnh hưởng nhất ở Hoa Kỳ: cả hai đều lấy hàng triệu đô la   (?) từ Bộ tuyên truyền Bắc Kinh để đăng tải phụ trương định kỳ China Watch, tài liệu tuyên truyền cố hữu của Cộng sản.

2. China Watch ảnh hưởng mọi người đến mức nào?

Tuy không dám nói ra một cách chính xác, nhưng nghĩ rằng nó phải ảnh hưởng một phần nào lên sự hạn chế của truyền thông Hoa kỳ. Điều TC thực sự làm là họ muốn khai thác sức mạnh của phương tiện truyền thông Mỹ, và căn bản là họ mua chuộc giới truyền thông để tuân thủ bốn điều cấm kị. Các phương tiện truyền thông lớn khác, chẳng hạn như các mạng truyền hình, cũng làm theo New York Times The Washington Post. Nếu quý vị muốn tìm hiểu bất cứ điều gì về một số vấn đề trong số bốn chủ đề cấm kỵ này, quý vị phải đọc The Washington Times, The Epoch Times và các nguồn truyền thông khác không bị Bắc Kinh hủ hóa.

3. Mặt trận xâm nhập vào cộng đồng Hoa Kỳ

Sau mặt trận xâm nhập truyền thông trên thế giới và Hoa Kỳ của Trung Cộng, một mặt trận khác không kém phần quan trọng. Đó là sự xâm nhập vào các cộng đồng thiểu số cùng gây lên ảnh hưởng của văn hóa – giáo dục Tàu lên hầu hết các quốc gia trên thế giới.

Lượm lặt trên mạng: Tại sao Tầu lại là hồ đội lốt hổ? Phân tích ra ta thấy dân Tàu 1.4 tỷ là loại dân hỗn tạp, nam Dương Tử vốn là giống Bách Việt, cả 56 bộ tộc, dân Hán từng bị Mông Cổ đô hộ 99 năm, Mãn Thanh thống trị 300 năm, binh hùng tướng mạnh, Tống, Minh. Sang đánh Việt Nam lần nào cũng tan tành đại bại. Vào đầu thế kỷ XX, Nhật Bản  đánh chiếm Mãn châu như vũ bão, Trung nguyên Tầu. Rồi Bát quốc xâu xé bắt nhượng địa. Vì sao? Tất cả điều nêu trên có thể liệt kê ra những nhược điểm của bản chất TC  như sau:

Dân Tầu không phải là loại dân chiến sĩ – warriors – như Nhật, Mông. Đa số người Tàu là dân buôn bán, trí thức nhào nặn trong Nho Khổng cả ngàn năm, ô hợp, cúi mình theo cấp trên, làm việc lấy lệ, dối trá cho yên thân, trọng tiểu lợi, đầy dẫy những tiểu nhân tài bất cập chí, đầu óc còn phong kiến lạc hậu, chưa nhìn ra thế toàn cầu, vẫn lúi húi trong trò chơi chính trị Chiến quốc Tam quốc.

Như vậy mà…

Năm 2019, Đại học Bắc Carolina tại Charlotte đã tuyên bố rộng rãi là trường đại học sẽ sớm mở chi nhánh của Học viện Khổng Tử, tổ chức giáo dục do Trung Cộng tài trợ, dạy ngôn ngữ, văn hóa và lịch sử Tàu. Học viện Khổng Tử sẽ giúp sinh viên được trang bị tốt hơn để thành công trong một thế giới ngày càng toàn cầu hóa, Giáo sư Nancy Gutierrez, trưởng khoa Khoa học và Nghệ thuật tự do của UNC Charlotte công bố:”Mở rộng phạm vi của Đại học và hỗ trợ giảng dạy ngôn ngữ và các cơ hội văn hóa cộng đồng Charlotte”.

Nhưng các mục tiêu của Học viện Khổng Tử ít lành mạnh và ít phù hợp hơn so với những lời quảng cáo của họ và tất cả tài trợ cho các Học viện Khổng Tử đều đến từ các tài khoản riêng của chính phủ TC. Một bài phát biểu năm 2011 của một thành viên thường trực của Bộ Chính trị tại Bắc Kinh, ông Li Li Changchun đã đưa ra trường hợp: “Viện Khổng Tử là một thương hiệu hấp dẫn để mở rộng văn hóa của chúng ta ra nước ngoài”. Đây là một đóng góp quan trọng trong việc cải thiện sức mạnh mềm của chúng tôi. Thương hiệu ‘Khổng Tử có sức hấp dẫn tự nhiên. Lấy lý do dạy tiếng Tàu, mọi gải thích có vẻ hợp lý trong luận giải.

Tổng thống Trump gần đây nhận biết được thâm ý của TC và đã thấy mối nguy cơ trên cho nên đã tăng áp lực lên các Chương trình Trao đổi Văn hóa và Ngôn ngữ do ĐCSTQ tài trợ cho các trường ĐH Hoa Kỳ núp dưới bóng các Viện Khổng Tử, buộc nhiều trường ĐH Mỹ liên tiếp phải đóng cửa các Viện này – mà thực chất là cánh tay nối dài của mạng lưới tuyên truyền và giáng điệp của TC.

4. Như vậy TC xâm nhập vào cộng đồng Mỹ như thế nào?

  • Bắc Kinh đang hủ hóa các tổ chức học thuật của chúng ta là nơi có lập 107 Học viện Khổng Tử trên khắp nước Mỹ. Đây là những trung tâm tuyên truyền nhằm tiêu diệt những chỉ trích của giới kinh điển về chính sách của Bắc Kinh. Các viện này bị người Tàu Cộng kiểm soát và phải tuân theo quy định phát biểu của Trung Cộng. Chúng ta có 20 trung tâm văn hóa Mỹ ở Trung Cộng do người Tàu Cộng kiểm soát chứ không phải chúng ta.

TC đang cho rất nhiều tiền cho các trường đại học Mỹ. Họ đã tặng 250 triệu đô la cho Harvard, hàng chục triệu đô la cho Stanford. Sự kiện gần đây nhứt là sự việc một GS Trường Khoa Vi sinh của ĐH Harward vừa bị bắt vì đã nhận tiền của TC trong việc nghiên cứu siêu vi khuẩn China Coronavirus. Xa hơn nữa, nhiều tin tức đáng tin cậy nói rằng một tổ chức trá hình của tình báo.

TC đã cho tiền và tham gia vào các dự án chung với Atlantic Council, (Hội đồng Đại Tây Dương), East-West Institute (Đông-Tây Học Viện), The Carnegie Endowment for International Peace (Quỹ Carnegie vì Hòa bình Quốc tế), The Carter Center (Trung tâm Carter) và The Brookings Institution (Viện Brookings). Và còn có nhiều tổ chức khác nữa như Johns Hopkins School of Advanced International Studies (Trường Nghiên cứu Quốc tế Cao cấp Johns Hopkins), đã lấy tiền từ tổ chức trá hình này. Tất cả đều bị hủ hóa.

Đó là điều không thể dung tha được trong một xã hội tự do. TC đang ráo riết cố gắng hủ hóa các chính trị gia Hoa Kỳ. Có tài liệu đầy đủ về các đóng góp rất lớn của họ cho các cuộc tranh cử ít ra là từ thập niên 1990, Họ nhắm vào các nhân viên của quốc hội, vào người trong gia đình của các chính trị gia. Họ thích làm giầu cho bà con của một số các chính trị gia nổi tiếng.

  • Sau đó, họ nhắm mục tiêu vào các chính trị gia tiểu bang và địa phương, bởi vì họ biết rằng ủy viên hội đồng thành phố có thể trở thành thượng nghị sĩ tiểu bang và một thượng nghị sĩ tiểu bang có thể trở thành nghị sĩ Hoa Kỳ. Đây là chiến lược được gọi là chiến lược triều cường. Một thí dụ điển hình là trường hợp Hội đồng thành phố Westminster bên Cali. CSBV và TC(?) qua tỷ phú Hoàng Kiều đã tiêu hàng triêu Mỹ kim, thuê người Việt phản bội quê hương để làm kiến nghị -petition nhằm truất phế – recall Thị trường, Phó Thị trường và một Nghị viên thành phố. May mắn thay, chiến dịch Recall bị bẻ gảy trong ngày bỏ phiếu 7/4 vừa qua.
  • Lẽ dĩ nhiên Trung Cộng hành động gây ảnh hưởng trong cộng đồng doanh nghiệp Mỹ. Sự trung lập hoá chính trị trong giới doanh nghiệp Mỹ là một trong những hiện tượng ngoạn mục và có ý nghĩa chiến lược nhất mà chúng ta từng thấy trong bất kỳ hành vi kiểu Chiến tranh Lạnh nào trong suốt thế kỷ qua. Lenin, Stalin, Brezhnev, Andropov, Gorbachev – ngoại trừ Gorbachev hãy còn sống – chắc phải ghen ty dưới mồ khi thấy TC thành công như thế nào trong việc trung lập hóa chính trị giới doanh nghiệp của chúng ta. Nhiều nhà lãnh đạo doanh nghiệp – thành viên hội đồng quản trị của các trường đại học và các think tank Hoa Kỳ – đang kiếm được nhiều tiền nhờ kinh doanh với Trung Cộng. Một số trong các người đó đang kiểm duyệt các công việc phân tích đang diễn ra trong những think tank đó. Vài thí dụ về việc nầy:

Một ví dụ cụ thể, trong một think tank nổi tiếng là một nhà phân tích quân sự đã viết về sự phát triển của quân đội Trung Cộng một cách khách quan vô tư, dựa trên thực tế, không có tính cách mị dân.

Một nhà lãnh đạo doanh nghiệp lớn có lợi ích kinh doanh lớn ở TC và cũng là một nhà tài trợ chính cho think tank đó rất bận tâm về tài liệu phân tích của chuyên gia này, bởi vì nhà doanh nghiệp đó nghĩ rằng nếu nhiều người Mỹ bắt đầu lo lắng về việc tăng cường lực lượng quân sự của TC, thì điều đó có thể là gây ra căng thẳng Mỹ-Trung. Ông ta tin rằng nếu có thêm căng thẳng giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng, thì sẽ gây ra tình trạng bất ổn ảnh hưởng bất lợi đến lợi ích kinh doanh của ông. Ông sắp xếp để chuyên viên phân tích đó bị sa thải và cho một số tiền lớn để bịt miệng. Chuyên viên bị sa thải đến một think tank khác. Hai ủy viên quản trị của think tank này là những người đóng góp tài chính lớn cho think tank đó dọa sẽ từ chức và ngưng hỗ trợ tài chính cho think tank nếu không sa thải chuyên viên này. Thế là ông chuyên viên đó lại bị sa thải.

  • TC đầu tư nhắm vào các khu vực bầu cử mà họ đặc biệt chú ý. Một trong những chiến lược chính của họ là liên doanh với một công ty địa phương của Mỹ. Nếu có một số mối đe dọa đối với lợi ích của TC, mối đe dọa đó cũng sẽ ảnh hưởng tới nhân viên trong công ty Mỹ đó. Gần đây, chúng ta đã thấy một trong những nhà lãnh đạo nổi bật tại Hạ viện này đứng ra bảo vệ một liên doanh Hoa Kỳ-Trung Cộng trong khu vực bầu cử trái với lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ (một số dân biểu và lãnh đạo Hạ nghị viện HK).
  • Trung Cộng đang thực hiện các biện pháp tích cực. Các biện pháp tích cực là một thuật ngữ cũ của KGB dùng để chỉ thông tin sai lệch, giả mạo, hoạt động bí mật ảnh hưởng tới chính trị, khiêu khích, nghi binh, tuyên truyền đen, tất cả các loại “hành động có tính cách tuyên truyền”, kể cả khủng bố, v.v.

Về việc trên, TC để Bộ phận Công tác Mặt trận Thống nhất của họ làm việc này. Đó là một hoạt động lớn. Tập Cận Bình đã bổ túc 40.000 nhân sự mới cho Ban Công tác Mặt trận Thống nhất Trung ương Đảng Cộng sản Tàu – United Front Work Department thêm vào hàng ngàn người đã làm việc ở đó. Những biện pháp tích cực này rất đa dạng. Nói một cách tổng quát, hiện tại chỉ cần nói rằng người Tàu Cộng đang xử dụng phương tiện truyền thông xã hội như một phần trong công cụ tuyên truyền, những nỗ lực của họ cũng lớn như những nỗ lực của Nga đã được ghi nhận kỹ lưỡng trong Báo cáo Mueller. Nhưng dường như ngày nay, người Mỹ chưa quan tâm nhiều đến các hoạt động của Trung Cộng trong lãnh vực nầy.

  1. Một điểm quan trọng khác là TC đã xâm nhập vào cộng đồng người Mỹ gốc Tàu trên khắp thế giới và ở đất nước này, và đã cố gắng chiếm lấy và gây ảnh hưởng đến giới truyền thông Mỹ gốc Tàu. Họ cố gắng bịt miệng những người bất đồng chính kiến đang tị nạn ở Hoa Kỳ.
  2. Một trường hợp điển hình ở Việt Nam: Trái ngược với những tuyên bố “long trời lở đất” của đại gia Trịnh Văn Quyết khi thành lập hãng hàng không Bamboo Airways “đẳng cấp 5 sao” bậc nhất VN. Ít ai biết, hãng bay của vị đại gia này đã sớm “sang tay” cho nhà đầu tư TC đến 49% vốn chỉ chưa đầy một năm sau khi cất cánh. Và với mối quan hệ thân thiết giữa Quyết ‘còi’ và Trung Cộng thì liệu chủ sở hữu hãng bay này sẽ là ai? Phải chăng, mục đích của Quyết khi lập hãng bay mới chính là giúp Trung Nam Hải khống chế vùng trời Việt Nam?

Ngay từ khi mới thành lập, ông chủ F’LC (tập đoàn mẹ của Bamboo Airways) đã chơi ngông khi chi gần 9 tỷ đô mua một loạt 20 chiếc máy bay Boeing với giá trị hợp đồng lên đến 9 tỷ USD – gấp 300 lần so với vốn điều lệ 700 triệu đồng, và trong bối cảnh F’LC nợ chồng chất từ Bắc vào Nam, đến tiền thành lập hãng bay mới cũng nhiều lần khất nộp.

Thương vụ này từng gây chấn động giới kinh doanh hàng không Mỹ và thế giới, thậm chí được lên hẳn Washington Post với nhận định: “F’LC mua 20 chiếc Boeing 787 cho thấy mức độ tự tin, thậm chí là kiêu ngạo, một động thái rất táo bạo, rất mạo hiểm”. Còn Henry Harteveldt, một chuyên gia phân tích hàng không của Atmosphere Research cho rằng: “Việc F.L.C mua 20 chiếc Boeing 787 cho thấy mức độ tự tin – thậm chí là kiêu ngạo – và nguồn tài chính rất dồi dào”.

Vì đâu một đại gia nợ nhà thầu như chúa chổm lại chơi ngông như vậy? Ông Quyết có số tiền lớn “từ trên trời rơi xuống”, hay đằng sau là một thế lực cực mạnh chống lưng, rót vốn? Nói thẳng ra F’LC được ông chủ TC đứng sau chống lưng và cung cấp kinh phí để lớn mạnh và thâu tóm ngành hàng không Việt, cũng như khống chế vùng trời Việt Nam.

3. Người Tàu đang ảnh hưởng đến Hollywood. Họ hạn chế số lượng phim có thể được phân phối bên trong TC và họ khiến các nhà sản xuất Hollywood phải tự kiểm duyệt để làm các bộ phim, bao gồm cả những bộ phim chỉ được chiếu ở Hoa Kỳ, không xúc phạm tới Tàu Cộng – đây là một vấn đề rất lớn. Trung Cộng đã sở hữu toàn bộ hệ thống nhà hát AMC.

5. Thay lời kết

Qua các sự kiện trên, Bà Con đã thấy mức xâm nhập của Trung Cộng vào hầu như tất cả mọi lãnh vực trong xã hội Hoa Kỳ. Đó là một mối quan tâm mà chính quyển Mỹ cần phải tích cực hơn nữa trong việc huy động lực lượng hầu khống chế sự xâm nhập nầy.

Việc Hoa Kỳ cho đóng cửa nhiều Viện Khổng Tử trên khắp nơi và trục xuất nhiều GS và chuyên viện TC về nước cho thấy Mỹ đã đề cao cảnh giác và bắt đầu ra tay, cũng như ra lịnh trong vòng 48 giờ TC phải rời khỏi Lãnh sự quán ở Houston là một quyết định cứng rắn của Hoa Kỳ.

Hy vọng Hoa Kỳ trong tương lai sẽ cứng rắn hơn nữa qua các hiện tượng xâm nhập của Tàu Cộng qua nhiều hình thức khác nhau như văn hóa, khoa học, kinh tế v.v… và nhứt là dùng “tiền và gái” nhằm hủ hóa các dân cử Mỹ.

Trở về chuyện Việt Nam của chúng ta, tháng tư tưởng niệm Quốc Hận, chúng ta không quên 98 triệu Bà Con đang sống trong tủi nhục dưới ách độc tài của CSBV, xin Bà Con ngẫm nghĩ những lời chia xẻ của một người Mỹ về VC như dưới đây:”Nhận xét của một người Mỹ về người Việt Nam thời Xã nghĩa:” Ở Việt Nam, người ta thể hiện lòng yêu nước bằng cách ngồi tự hào khoe khoang bề dày lịch sử dân tộc với những chiến công của tổ tiên, hoặc lên cơn mê sảng vì một giải bóng đá khu vực hoặc lên mạng không tiếc lời thoá mạ một thằng Tây nào đó dám cả gan nói xấu Việt Nam. Còn lại họ thản nhiên dùng đủ mánh khoé xấu xa để giết đồng bào mình và trục lợi từ việc đó, từ việc rải đinh ra đường cho tới việc bơm hoá chất độc hại vào thực phẩm”.

Cho kẻ sĩ nước Nam sớm thức tỉnh giấc mơ nồng, thôi sống đời “cộng sinh” thân tầm gởi, ăn bám vào bọn Việt cộng thực dân, hút máu hút mủ dân lành vinh thân phì gia, dõng mãnh tinh tấn, đúng thẳng người lên, dìu dắt đồng bào các giới vùng lên diệt trừ bọn phản nước hại dân Việt cộng, chấm dứt đêm trường tối tăm cộng sản, đưa Đất nước và Dân tộc qua cơn lầm than.

Mong lắm thay!

(Phần II sẽ tiếp tục qua chiến lược cài gián điệp của Trung Cộng)

Mai Thanh Truyết
Mùa Quốc hận tháng Tư 2021

Bài liên quan:
  • Quan hệ Tập–Putin gặp nguy hiểm khi người Trung Quốc tràn vào Nga
    Katsuji Nakazawa
  • SBTN NHẬN ĐỊNH THỜI CUỘC ngày 24/3/2024. Bầu cử ở Nga: Putin nắm trọn quyền lực, tiêu diệt đối lập, đẩy nước Nga vào kiệt quệ, nhận chìm thế giới trong khủng hoảng, mở rộng đế chế Nga.
    BS Nguyễn Trọng Việt
  • SBTN NHẬN ĐỊNH THỜI CUỘC ngày 23/3/2024. Đỉnh điểm đấu đá quyền lực: VN thay ngựa giữa dòng, bất chấp thể diện quốc gia!
    BS Nguyễn Trọng Việt
  • Nguyễn Phú Trọng đốt ‘Đoàn Phái’
    Ngô Nhân Dụng (VOA Tiếng Việt)
  • HỘI LUẬN ngày 23/3/2024. VN Đổi ngựa giữa dòng: CT Võ Văn Thưởng ngã ngựa. Tranh quyền hay Đốt lò? Putin thừa thắng xông lên, tiếp tục mở rộng đế chế Nga? Ấn Độ nhập cuộc chống TC!
    BS Nguyễn Trọng Việt